平庸

词语解释
平庸[ píng yōng ]
⒈ 寻常;凡庸;不高明。
例平庸之辈。
英mediocre; indifferent;
引证解释
⒈ 寻常;凡庸;不高明。
引清 周亮工 《倪母朱太夫人七十序》:“平庸之子,无英华可以自见,无名誉可以震俗。”
清 袁枚 《随园诗话》卷七:“人不能在此处分 唐 宋,而徒在浑含刻露处分 唐 宋,则不知《三百篇》中浑含固多,刻露者亦復不少。此作伪 唐 诗者之所以陷入平庸也。”
何其芳 《梦中道路》:“我曾在一日夜间以百余行写出一个流利的平庸的故事。”
国语辞典
平庸[ píng yōng ]
⒈ 平凡。
例如:「他才能平庸,不能独当一面。」
反不凡 飘逸 非凡 珍异 卓越 优秀
英语mediocre, indifferent, commonplace
德语Trivialität (S), trivial (Adj), gewöhnlich
法语médiocre
与平庸相关的词语
- píng wò平渥
- lòu yōng陋庸
- tiān xià tài píng天下太平
- píng tīng平听
- píng chǎn平产
- píng tú平涂
- píng ruò平弱
- píng sī平禠
- píng bù qīng xiāo平步青霄
- jīn píng zào shì矜平躁释
- píng gǒng平拱
- mǎi yōng买庸
- píng bái wú gù平白无故
- píng huó平活
- píng huǒ平火
- píng miè平灭
- huái yīn píng chǔ淮阴平楚
- huáng huái píng yuán黄淮平原
- píng tuō平脱
- píng jiàn平剑
- mì yōng密庸
- juān píng蠲平
- píng yào平药
- píng yī gōng平一公
- diào píng调平
- cháng jiāng zhōng xià yóu píng yuán长江中下游平原
- píng lóng平窿
- wú píng bù bēi,wú wǎng bù fù无平不陂,无往不复
- píng wǎn平婉
- huáng huái hǎi píng yuán黄淮海平原
- píng dì yī shēng léi平地一声雷
- píng gàn平干
- mǎ yōng马庸
- píng zòu平奏
- píng bó平博
- píng jiàn平贱
- qǔ píng曲平
- píng niǎn平辇
- píng xīn dìng qì平心定气
- píng tiē平帖
- píng luò平落
- píng kuí平逵
- píng tú平途
- píng chūn平春
- sì hǎi shēng píng四海昇平
- píng gé平鬲
- píng gōng平宫
- píng jiàn平健
- píng dòng平动
- píng xiǎo平晓
- rì píng dù日平度
- xiū píng休平