净土
词语解释
净土[ jìng tǔ ]
⒈ 佛教指没有尘世庸俗气的清净世界。
英Pure Land;
引证解释
⒈ 佛教语。佛所居住的无尘世污染的清净世界。一名佛土。多指西方 阿弥陀佛 净土。
引南朝 宋 谢灵运 《净土咏》:“浄土一何妙,来者皆菁英。”
唐 白居易 《画西方帧记》:“有世界号极乐,以无八苦四恶道故也。其国号浄土,以无三毒五浊业故也。”
明 高濂 《玉簪记·谭经》:“禪机玄妙,法流浄土,一似莲开朵朵。”
国语辞典
净土[ jìng tǔ ]
⒈ 佛国为清净无浊之地,故称为「净土」。如西方极乐世界即阿弥陀佛净土。
引《初刻拍案惊奇·卷二八》:「乐天一生精究内典,勤修上乘之业,一心超脱轮回,往生净土。」
反秽土
与净土相关的词语
- tài suì tóu shàng dòng tǔ太岁头上动土
- chuān tǔ川土
- fēi tǔ zhú ròu飞土逐宍
- fàn tǔ犯土
- héng tǔ横土
- póu tǔ wèi gān抔土未干
- tǔ fén土羵
- bīn tǔ邠土
- bù xí shuǐ tǔ不習水土
- tǔ jūn土军
- chǐ tǔ zhī fēng尺土之封
- huáng tǔ bāo zǐ黄土包子
- niǎn tǔ wéi xiāng捻土为香
- gāng tǔ刚土
- tǔ lóng chú gǒu土龙刍狗
- tǔ cuò土锉
- tǔ hòu土候
- tài suì tóu shàng dòng tǔ太歳头上动土
- xū tǔ虚土
- pào tǔ zhī gǔ炮土之鼓
- tǔ chǎng土场
- lì zhuī zhī tǔ立锥之土
- tǔ xiāo土枭
- shāng tǔ墒土
- sǎo tǔ扫土
- fán tǔ凡土
- pǔ tiān lǜ tǔ溥天率土
- sān chǐ tǔ三尺土
- dà jìng大净
- tǔ mǎn土满
- tǔ zhī zhū土蜘蛛
- jìng huà shuō净化说
- tǔ quǎn土犬
- pēn shè hùn níng tǔ喷射混凝土
- máo shì tǔ jiē茅室土阶
- jìn tǔ进土
- tǔ dì zēng zhí shuì土地增值税
- fēi tǔ zhú hài飞土逐害
- máo cí tǔ jiē茅茨土阶
- xī fāng jìng guó西方净国
- bāng tǔ邦土
- zhǎo zé tǔ沼泽土
- tǔ xiāo土硝
- cì máo shòu tǔ赐茅授土
- tǔ cáng土藏
- tǔ fú土符
- tǔ lóng土笼
- tǔ sǔn土笋
- tǔ bǐ土笔
- tǔ cí土瓷
- qū tǔ区土
- bīng lái jiàng dǎng,shuǐ lái tǔ yǎn兵来将挡,水来土掩